Tuesday, September 27, 2011

Bảy cách mới để chia sẻ blog của bạn với thế giới

Thông báo từ google

          Đúng như Blogger google thông báo vài tuần trước khi đưa một tác giả, xây dựng lại hoàn toàn hợp lý và biên tập kinh nghiệm,Blogger google đang trong quá trình mang lại cho bạn một Blogger có nhiều cải tiến và hiện đại hóa. Giai đoạn tiếp theo của các bản cập nhật bắt đầu từ ngày hôm nay với những cách thức mới để hiển thị blog của bạn, được gọi là Xem động, xây dựng mới nhất trong công nghệ web (AJAX, HTML5 và CSS3), xem động là một kinh nghiệm duyệt web duy nhất mà sẽ truyền cảm hứng cho độc giả của bạn để khám phá blog của bạn theo những cách mới. Các mẫu thiết kế tương tác làm cho nó dễ dàng hơn cho độc giả thưởng thức và khám phá các bài viết của bạn, tải về nhanh hơn 40% so với các mẫu truyền thống và mang mục cũ để bề mặt, do đó họ có thể một lần nữa ghé thăm nhà bạn.





          Lần đọc năng động nhiều hơn là chỉ các mẫu mới. Chỉ với vài cú click chuột, bạn sẽ nhận được di chuyển vô hạn (nói lời tạm biệt với liên kết "cũ hơn của bài viết"), hình ảnh nạp khi bạn duyệt, tích hợp tìm kiếm, sắp xếp theo nhãn hiệu, ngày tháng và tác giả, phong cách bài viết lightbox để xem dễ dàng, các phím tắt cho một cách nhanh chóng lật qua bài viết, và một cú nhấp chuột chia sẻ Google + và các trang web xã hội khác trên mỗi bài.


          Không có hai blog đều giống nhau, vì vậy bạn có thể lựa chọn từng quan điểm khác nhau để hiển thị văn bản và hình ảnh khác nhau. Ví dụ, nếu bạn có rất nhiều hình ảnh trên blog của bạn, bạn có thể thích Flipcard hoặc Ảnh chụp. Nếu blog của bạn là văn bản nhiều hơn,... sau đó là cổ điển, Sidebar (những gì bạn đang thấy bây giờ trên Blogger) hoặc Timeslide có thể thích hợp hơn.... Dưới đây là một mô tả nhanh chóng của quan điểm mới, cùng với các liên kết với một số blog ưa thích của chúng tôi, nơi bạn có thể kiểm tra từng người trong số họ trong hành động.
  • Cổ điển (Demo): Một bước ngoặt hiện đại trên một khuôn mẫu truyền thống, di chuyển vô hạn và các hình ảnh tải như bạn đi
  • Flipcard ((Demo) - ảnh của bạn được lát gạch trên trang và lật để tiết lộ các tiêu đề bài đăng
  • Tạp chí (Demo) - Một biên tập phong cách bố trí sạch sẽ, thanh lịch
  • Mosaic (Demo) - Một kết hợp khảm hình ảnh và văn bản kích thước khác nhau
  • Sidebar (Demo) - Một hộp thư giống như thư điện tử với một trang đọc di chuyển nhanh chóng và trình duyệt
  • Ảnh chụp (Demo) - Một pinboard tương tác của các bài viết của bạn
  • Timeslide (Demo) - Một quan điểm theo chiều ngang của bài viết của mình khoảng thời gian

Srí của người Tây Nguyên

Trong cách gọi của đồng bào dân tộc Tây Nguyên, cặp nhẫn cưới là Srí. Khác với cách làm nhẫn của người Kinh, những cặp Srí mang một sức mạnh huyền bí, vừa kết nối, vừa như một lời thề về hạnh phúc gia đình khi người con gái đã hoàn thành thủ tục bắt chồng.

 
Đồng bào Tây Nguyên luôn tồn tại một quan niệm con trâu là một con vật linh thiêng mang sức mạnh và sự đầm ấm, sung túc, còn con ong mang biểu tượng của lòng kiên trì, miệt mài lao động. Vì vậy chất liệu chính góp phần vào quá trình hoàn thành những cặp Srí này ngoài bạc là sáp ong và phân trâu - thường là trâu đực có trên 3 tuổi cùng một ít đất sét lấy từ nơi bí mật trong những khu rừng già vào những ngày đầu xuân. Hợp chất này trộn lẫn vào nhau làm khuôn nhẫn. Người dân tộc không phải dùng nhiều đồ nghề trong quá trình làm nhẫn mà chỉ sử dụng một thanh sắt nhỏ mài sắc, nhọn để chạm khắc và các dụng cụ từ gỗ rừng.

Để có một cặp nhẫn cưới hoàn hảo các nghệ nhân dân tộc cũng phải trải qua nhiều công đoạn tỉ mỉ: Lấy sáp ong nấu chảy, trộn phân trâu rồi dùng que gỗ tròn bằng những ngón tay nhúng vào, chờ khô rút que gỗ ra, sáp ong và phân trâu khô quánh thành những ống tròn, nghệ nhân cắt thành những khuyên tròn để làm khuôn đúc nhẫn. Sau khi bạc đã được đun nóng chảy thì đổ vào khuôn. khi đó sáp ong và phân trâu trước sức nóng của bạc mới nấu chảy sẽ dính chặt vào bạc thành một lớp men bên ngoài chiếc nhẫn. Khuôn đúc nhẫn có hai loại: Loại nhỏ để đúc nhẫn mái cho người phụ nữ; loại to đúc nhẫn trống dành cho người con trai.

Trong quá trình đánh bóng và chạm trỗ, nghệ nhân dùng nước bồ kết hoặc nước lá cây kơnia đun sôi để rửa và gửi gắm ước vọng mái tóc sẽ lâu bạc màu, cũng có thể bỏ những cặp nhẫn vào nước bồ kết đun để bắt đầu một ước vọng: Mùa xuân vĩnh hằng. Đêm trước khi bắt tay vào đúc nhẫn, người thợ phải tắm rửa sạch sẽ bằng nước một loại lá thơm hái trong rừng đồng thời phải cách ly, không được gần gũi vợ. Chiếc nhẫn chỉ được làm trong thời gian từ 4 giờ đến 8 giờ sáng vì đây là giờ đẹp, giờ thiêng cho sự gắn kết lứa đôi. Đặc biệt, những cặp Srí được làm trong đêm 30 Tết sẽ mang cúng Yàng (trời) sáng tinh mơ mùng một Tết để cầu mong sự phồn thực và sinh sôi của buôn làng. Sau khi cúng Yàng, những cặp Srí này sẽ được trao cho những thiếu nữ ưu tú nhất làm tín vật mang đi bắt chồng. --> Tim hiểu lễ hội bắt chồng của người Tây Nguyên
 



Tim hiểu lễ hội bắt chồng của người Tây Nguyên

Tây Nguyên có khá nhiều lễ hội như: Lễ rước hồn lúa của người M’nông, lễ cúng bến nước của đồng bào Êđê, hội đua voi... nhưng trong đó có một lễ hội khá thú vị tên là “Lễ Hội Bắt Chồng


Khi cái lạnh sâu cùng những cơn gió hanh hao của mùa đông tràn về cũng là lúc khắp các thôn bản của đồng bào Chu Ru, Cil, Cơ Ho… ở Tây Nguyên rộn rã bước vào mùa cưới – mùa bắt chồng. Mùa bắt chồng phải diễn ra ban đêm, bắt đầu từ mùng một Tết âm lịch cho đến hết tháng ba.

Khi thích một chàng trai nào đó, cô gái về thông báo cho gia đình và dòng họ biết. Gia đình sẽ đến nhà trai hỏi dạm. Nếu cả hai dòng họ đồng ý, cô gái sẽ đến đeo nhẫn vào tay người con trai vào một đêm đẹp trời. Trường hợp người con trai không thích có thể trả lại nhưng đến 7 ngày sau, cô gái lại chọn một đêm đẹp trời đến đeo nhẫn cho chàng trai và cứ thế lặp đi lặp lại cho đến khi chàng trai chấp nhận.

Trước khi cưới một ngày, buôn làng tổ chức một đêm hội gọi là "Đêm hội bắt chồng". Trong đêm hội này, chàng trai và cô gái phải đọc một số câu luật tục riêng của đồng bào mình, có một số câu luật độc đáo như: "Tìm vợ, tìm chồng phải hỏi mẹ cha; ăn ruộng, ăn rẫy phải hỏi tai con trâu, con bò; làm bẫy phải hỏi thần núi; về với vợ như về với nước...". Ngày cưới chàng trai và cô gái rút nhẫn ra hôn nhẫn và đeo lại cho nhau. Sau lễ cưới 7 ngày, cô gái tháo nhẫn đưa mẹ chồng cất giữ và ngược lại nhẫn chàng trai do mẹ cô gái cất giữ.

Một phong tục độc đáo của đồng bào Tây Nguyên, khi vợ chồng xảy ra mâu thuẫn nếu ai đề nghị ly hôn trước thì người đó phải "đền" một con trâu đực. Đồng thời sau lễ bắt chồng ai chung chạ, ngoại tình với người khác thì kẻ phản bội phải đền ba con trâu đực và số trâu sẽ tăng lên nếu ngoại tình nhiều lần. Đây cũng được xem như một luật tục riêng làm tăng tính gắn kết trong cuộc sống vợ chồng. Bởi lễ bắt chồng còn được các đồng bào xem là việc đại sự và Srí là tín vật chung cho hai dòng họ.

Xem thêm: Tục ăn "trầu" ở Tây Nguyên


Đi Chợ Quảng Châu Trung Quốc

Nơi đây quả đúng là thiên đường mua sắm và tìm kiếm cơ hội làm ăn. Thành phố Quảng Châu nhộn nhịp, đông đúc, buôn bán tập nập, là đầu mối của tất cả các mặt hàng về Việt nam như quần áo, vải vóc, điện tử, linh kiện máy tính, nội thất , nói chung là đủ cả. Cái gì cũng rẻ, đẹp, cũng muốn mua, hàng hoá phong phú, hàng hiệu, hàng nhái đủ cả.

Mình chia sẻ với các bạn kinh nghiệm đi tự đi du lịch tại Quảng Châu bằng đường bộ (nếu đi máy bay thì nhàn hơn).

Đi từ Hà Nội - Quảng Châu:



- Đi máy bay: thì giá vé khứ hồi khoảng $400/người với điều kiện các bạn phải có Hộ chiếu. Máy bay đến sân bay Quảng Châu cách thành phố khoảng 18km, mất 100 tệ tiền taxi vào thành phố. Nên đặt vé trước chuyến đi khoảng 1 tuần nếu không sẽ không còn chỗ.

- Đi đường bộ: do giờ Trung Quốc sớm hơn giờ Việt Nam 1 tiếng nên các bạn phải có mặt tại cửa khẩu Hữu Nghị (Lạng Sơn) hoặc Móng Cái trước 4g chiều Việt Nam để làm thủ tục xuất cảnh.

Sau khi qua cửa khẩu, các bạn sẽ về bến xe Bằng Tường (nếu qua của khẩu Hữu Nghị Quan) đợi xe đến khoảng 8 - 8g30 tối sẽ chạy. Trên xe có giường nằm, wc trên xe. Chạy đến Quảng Châu khoảng 7 - 8g sáng ngày hôm sau. Tất cả các xe chạy từ Bằng Tường và Móng Cái đều về bến xe Việt Tú Nam tại Quảng Châu.

Giá vé khoảng 180 tệ/người/chuyển. Các bạn nên mua vé khứ hồi vì khi về sẽ được bố trí chỗ tốt. Khi mình đặt chỗ, hẹn ngày giờ đi các chủ xe sẽ cho xe ra cửa khẩu đón đưa về bến xe tại Bằng Tường.

Liên hệ: (nhà xe đều nói được tiếng Việt)
- Ông Nông: 008613077780888 (quay từ Việt nam)

Nếu liên hệ từ Quảng Châu gặp ông Trương 13286864415
- Số thứ 2: liên hệ đặt chỗ 0086 13878865626 (quay từ Việt nam)

*** Khách sạn:

- Khách sạn Đức Chính: đây là khách sạn do 1 người Việt nam thuê tầng 5 kinh doanh. Khách sạn nằm góc ngã 3 đường Dezheng nanlu và đường Dongyuan heng lu, cách bến xe Việt Tú Nam 200m (đứng quay vào bến xe rẽ phải đi 200m sẽ đến 1 ngã ba, đó chính là khách sạn Đức Chính). Vào sảnh khách sạn, tự bấm tháng máy lên tầng 5. Giá thuê phòng là 150 tệ/đêm.

Từ khách sạn đi vào các trung tâm mua sắm mất từ 10 - 20 tệ tiền taxi (và + 1 tệ/lần tiền giá xăng tăng).


Khách sạn này cũng cung cấp phiên dịch người Việt. Ngoài ra ở đây cũng có dịch vụ chuyển tiền từ Việt Nam sang trong 5 phút với phí dịch vụ là 50 tệ/lần số tiền chuyển bao nhiêu tuỳ mình.

Tại đây có dịch vụ đóng hàng, chuyển hàng hoá về Việt Nam (chuyển cửu vạn ấy) giao hàng tận nhà của mình. Giá chuyển rất rẻ, phụ thuộc vào loại hàng mình cần chuyển. Khi chuyển hàng thì về Việt nam mới phải thanh toán tiền vận chuyển.

- Khách sạn Lido (Lido Hotel) giá thuê phòng đôi standard là 268 đồng/đêm. Khách sạn này nằm trên đường Beijing Lu, là trung tâm mua sắm của Quảng Châu, đắt gấp đôi khách sạn Đức Chính nhưng được cái thuận tiện, xung quanh nhiều hàng ăn rẻ, dễ dàng đi mua sắm bước một bước là ra các cửa hàng quần áo, đồ da….

Địa chỉ khách sạn: 182 Beijing Road, Guangzhou

Các bạn đặt phòng online trước. Nếu đặt trước giá thuê phòng rẻ chỉ bằng 50% giá mình đến đặt trực tiếp.

*** Về phiên dịch: các bạn nên thuê 1 phiên dịch người Việt dẫn đường, sẽ rất hiệu quả nếu các bạn muốn đi mua sắn, tìm cơ hội làm ăn, giá phiên dịch rất rẻ, chỉ 200 tệ/ngày. Mình chỉ trả tiền đi lại taxi, mời ăn trưa. Người phiên dịch sẽ đón tại khách sạn và trả về khách sạn sau khi kết thúc một ngày.

Liên hệ: anh Hoàng Trạch Nam, số điện thoại: 12434137544 (quay trực tiếp tại Trung Quốc,) nếu quay từ Việt nam là 008613434137544. Các bạn nên điện thoại hẹn trước cho chủ động và để người ta thu xếp cho các bạn người khác trong truòng hợp người ta không đi được. Mình có thể nhờ người ta ra bến xe đón.

 Bạn điện thoại đến Khách sạn Đức Chính gặp chị Thuỷ đề nghị bố trí phiên dịch.

*** Địa điểm mua sắm:

Đây là phần quan trọng nhất mình muốn giới thiệu. Tại Quảng Châu, mỗi loại hàng hoá đều có một chợ riêng, chỉ chuyên kinh doanh một loại hàng hoá, như:

- Quần áo: chợ Bạc Mả (tiếng Việt là Bạch Mã) là chợ bán buôn quần áo, toàn bộ người Việt Nam đều sang đâu lấy hàng về Việt Nam bán tại các shop thời trang, giá cả cực rẻ nếu mua số lượng nhiều (từ 5-10 cái trở lên), còn nếu mua 1 cái rất đắt, đắt gần bằng 10 cái và nhiều khi họ cũng không thèm bán cho mình. Các bạn sẽ hoa mắt vì nhiều loại quần áo và các cô bán hàng đẹp như người mẫu.

- Chợ đồ len: nằm trên đường Dezheng nan Lu, gần khách sạn Đức Chính cách khoảng 500m, từ khách sạn Đức Chính rẽ phải theo đường Dezheng nan Lu sẽ gặp chợ bên phía bên phải của đường.

 - Chợ đồ da: nằm trên đường Jiefang Beilu và đường Ziyuangang Lu, các trung tâm như Guihualou leather mall, YiSen Leather Building…. Tại đây bán các loại như túi da, ví da, các bạn mà vào đây thì mê mẩn, các hàng hiệu nổi tiếng đều được làm giả như thật, giá rất rẻ nếu mua từ 5 - 10 cái trở lên, mua 1 cái giá rất đắt hoặc không bán.

- Chợ giày dép: tên là Metropolis Shoes city nằm đối diện chợ đồ chơi One Link International Plaza, nằm trên đường Jiefang nan Lu, góc ngã tư đường Yide Lu và Jiefang nan Lu. Chợ này bán buôn tất cả các thể loại giày dép, hàng hiệu, hàng nhái rất rẻ, như thật. Nếu mua nhiều giá rẻ đến sửng sốt.

 - Chợ đồ lưu niện: nằm trên đường Yide Lu, tại góc ngã tư đường Yide Lu và Jiefang nan Lu. Đối diện chợ đồ chơi One Link International Plaza và Chợ giầy dép Metropolis Shoes city. Chợ bán buôn bán lẻ các loại đồ lưu niệm.

- Chợ đồ chơi: tên là One Link International Plaza, địa chỉ 39 đường Jiefang nan Lu (Lu có nghĩa là phố, nan là Nam) tại góc ngã tư đường Yide Lu và Jiefang nan Lu.

- Chợ máy tính, linh kiện máy tính: chợ điện tử Thiên Hô, nằm trên đường Tianhe Lu và đường Shipai XiLu chuyên bán buôn, lẻ các loại máy tính, linh kiện máy tính. Đây là một chợ cực lớn, các công ty máy tính tại Việt nam đều nhập hàng về từ đây.


- Chợ điện thoại: tên là Photography electronics city, nằm trên đường Luyin Lu, tại đây có 2 chợ điện thoại, máy ảnh, loa đài. Một bên chuyên bán đồ cũ và một bên chuyên bán đồ mới. Chợ có đủ thể loại điện thoại, hàng thật, hàng nhái hàng hiệu đều có, nếu mua số lượng lớn giá rất rẻ.

- Beijing Lu: đây là phố đi bộ nổi tiếng Quảng Châu và cũng là một trung tâm mua sắm, hàng hoá đắt nhưng cũng có nhiều cửa hàng bán quần áo, túi da, ví da rẻ đến không tưởng tượng nổi. Phố này ngày cũng như đêm đều rất đông đúc.


Chú ý khi bắt taxi thì cần phải thực hiện chiến thuật cướp chỗ, kể cả xe vừa dừng, khách vẫn còn ở trên xe đang trả tiền, các bạn cứ mở cửa nhảy vào trong, nếu không ngay lập tức có người nhảy lên chiếm xe ngay. Vì lượng người đón taxi ở chỗ các chợ rất nhiều, mà xe thì không đủ nên cần phải nhanh chân cướp chỗ, nếu không các bạn đợi ở đó 1 tiếng cũng không bắt được xe.

Nhiêu đó chợ thôi là bạn tha hồ mua sắm thoải mái, vô tư vét sạch túi tiền mà không biết. Mua sắm ở Quảng Châu đúng là rẻ đến sửng sốt thật. Không tin thì bạn qua mua sắm thử mà xem.

Saturday, September 24, 2011

Blogger templates siêu đỉnh


Đây là một Blogger templates có một giao diện tuyệt đẹp thích hợp làm tạp trí khoa học, trang tin tức thể thao, du lịch...  Đặc biệt nó tương thích với tất cả các trình duyệt web hiện tại. Điểm yếu là không có trang tĩnh nhưng bạn có thể khắc phục bằng bài viết.

Tính năng:
  • Tiêu đề ngẫu nhiên
  • Menu tùy trỉnh
  • Tự động tóm tắt bài viết
  • Tương thích với mọi trình duyệt web
ebook icon.png
Tác giả: Tùy Biến
Trang site hỗ trợ: Vinhs.info
Gấy phép: Tự do, Tham khảo

Bản quyền bài viết

Wednesday, September 21, 2011

Sự thật về cái chết mỹ nhân Vương Chiêu Quân

Chiêu Quân được cho là đã tự sát khi sắp hoặc vừa đặt chân lên đất Hồ. Nhưng sự thật là nàng đã sinh con đẻ cái cho vua Hung nô, sau đó lại lấy con trai vị vua này khi ông ta chết.

Vương Chiêu Quân sống cách đây hơn 2.000 năm, thời vua Hán Nguyên đế (năm 49 - 33 TCN). Trong 2.000 năm đó Trung Quốc có vô số giai nhân tuyệt sắc, nàng vẫn được xếp vào nhóm tứ đại mỹ nhân, với sắc đẹp “lạc nhạn”, đẹp đến nỗi làm chim đang bay cũng phải ngẩn ngơ quên vô cánh đến nỗi sa xuống đất.

Huyền thoại về cái chết tiết liệt của Chiêu Quân


Có vô số sách vở, tiểu thuyết, kịch… về Chiêu Quân, kể chuyện một cô gái sở hữu sắc đẹp xuất chúng nhưng vì không đút lót tiền cho thợ vẽ Mao Diên Thọ nên chân dung của nàng khi đến tay nhà vua chẳng những kém phần xinh đẹp mà còn có một “nốt ruồi sát phu” ở dưới khóe mắt. Dĩ nhiên, hoàng đế không đời nào lại vời một cô gái có khiếm khuyết như vậy. Vì thế, Vương Chiêu Quân chịu cảnh lạnh lùng trong hậu cung.

Nhờ tiếng đàn tuyệt diệu, Chiêu Quân được thái hậu biết đến và giới thiệu với Hán Nguyên đế. Được biết đến một trang tuyệt sắc suýt bị bỏ quên trong thâm cung, nhà vua mừng rỡ, sủng ái nàng hết mực. Mao Diên Thọ sợ tội, trốn sang Hung Nô, dâng cho thiền vu bức chân dung của nàng. Vua Hung Nô mê đắm, bèn sai sứ yêu cầu nhà Hán nộp Chiêu Quân cho mình, nếu không sẽ khởi động can qua. Vì yếu thế, vua Hán đành gạt nước mắt tiến Chiêu Quân đi. Đến Nhạn Môn quan, Chiêu Quân ôm đàn chơi một khúc nhạc bi thiết rồi gieo mình xuống sông tự tử.


Một giả thuyết khác kể rằng, khi sang đến đất Hồ, Chiêu Quân yêu cầu vua Hung Nô xây một chiếc cầu trên sông Hắc Thủy để làm lễ tạ ơn trời đất. Cầu xây xong, nàng bước lên, nhìn cánh chim nhạn trên bầu trời, ngó xuống ngắm dòng nước chảy xiết, ngâm một bài thơ rồi nhảy xuống sông, xác nàng trôi về tận Trung Nguyên.

Lại có sách kể, Chiêu Quân sang đến đất Hồ đã đưa ra điều kiện đầu tiên để nàng phục tùng là trị tội Mao Diên Thọ. Sau khi Thọ bị vua Hung Nô giết, nàng cũng tự sát.

Tứ đại mỹ nhân Trung Hoa

Thực tế, Vương Chiêu Quân không hề tự tử để tránh cái số phận làm vợ vua Hung Nô. Nàng đã thực sự trở thành vợ yêu của vị thiền vu Hô Hàn Tà, theo cách nói ngày nay là trở thành “sứ giả hòa bình” góp phần tạo nên 60 năm quan hệ tốt đẹp giữa nhà Hán và Hung Nô.

Vương Chiêu Quân xuất thân trong một gia đình thường dân ở  Hồ Bắc, được tuyển vào cung một thời gian dài mà vẫn không được vua vời đến nên vẫn chỉ là một cung nữ bình thường. Với hậu cung với hàng nghìn gái đẹp của các hoàng đế Trung Quốc, chuyện một trang tuyệt sắc bị bỏ quên hoặc không được vua biết tới là rất bình thường. Cũng có sách nói Hán Nguyên đế từng “ngự hạnh” Chiêu Quân, nhưng vẻ đẹp của nàng không hợp mắt vua nên sau đó không được nhớ đến nữa.

Năm 33 TCN, thiền vu Hung Nô là Hô Hàn Tà vào chầu vua Hán (sự thực là vào thời gian này, Hung Nô đã chịu triều cống nhà Hán), tỏ ý muốn cưới một công chúa Hán triều. Vì không muốn gả công chúa nên vua Hán quyết định ban cho Hô Hàn Tà 5 cung nữ, trong đó có Vương Chiêu Quân. Theo sách “Hậu Hán thư”, chính Chiêu Quân tình nguyện xin đi, có thể vì nàng quá tuyệt vọng với tiền đồ của mình trong cung Hán. Và cũng theo một số tài liệu, đến lúc này Hán Nguyên đế mới biết mặt Vương Chiêu Quân, tiếc đứt ruột vì mình đã bỏ sót một nhan sắc khuynh thành, muốn giữ nàng lại nhưng vì “vua không nói hai lời” nên đành ban nàng cho chúa Hung Nô.

Trên đất Hung Nô, nàng cung nữ bị bỏ quên Vương Chiêu Quân mới được hưởng địa vị của một bà chúa, được thiền vu sủng ái. Nàng sinh được ba người con, trong đó một con trai chết sớm, người còn lại là con trai tên là Y Chư Trí Nha Sư và một con gái. Mấy năm sau, Hô Hàn Tà chết. Theo tục lệ Hung Nô, khi cha chết thì con được quyền lấy vợ cha theo tục nối dây. Là người Hán, Chiêu Quân cảm thấy khó chấp nhận điều này nên đã gửi thư xin vua Hán cho mình trở về quê. Vua Hán lúc này là Thành đế trả lời rằng đã ở đâu thì phải theo phong tục đó. Vì thế, Chiêu Quân trở thành vợ của  Phục Chu Luy Nhược Đề, con trai lớn của Hô Hàn Tà, và sinh thêm hai người con gái với vị thiền vu này.

Không rõ Chiêu Quân qua đời năm bao nhiêu tuổi nhưng chắc chắn không có chuyện nàng tự sát để khỏi phải lấy chúa Hung Nô. Chuyện nàng tự tử chẳng qua xuất phát từ thành kiến của người Hán xem các dân tộc như Hung Nô là man di mọi rợ, việc một nhan sắc tuyệt thế người Hán phải làm vợ Hung Nô là “vấy bẩn danh tiết” nên mới “bắt” nàng phải chết.
Vì có nhiều cách kể về cái chết của Chiêu Quân nên hiện có nhiều ngôi mộ được cho là của nàng. Ngay trong đất Mông Cổ đã có hai “mộ Chiêu Quân”, cả hai đều cỏ xanh ngăn ngắt nên gọi là “thanh trủng” (mồ xanh). Ở tỉnh Tuy Viễn của Trung Quốc, nơi giáp biên giới Mông Cổ, được cho là nơi Chiêu Quân tự tử, cũng có ngôi mộ của Chiêu Quân và hai thị nữ cùng quyên sinh với nàng.

Đến với Thác Voi - Tây Nguyên

Tây Nguyên không chỉ có cà phê, có "cái nắng", " cái gió" mà còn ôm trong mình những con thác to lớn, nguyên sơ, hoang dại. Với phong cảnh được thiên nhiên ưu đãi và còn đầy vẻ hoang sơ, thác voi còn được coi là một trong những thác đẹp của Tây Nguyên

Thác Liêng Rơwoa hay còn gọi là Thác Voi với chiều cao hơn 30m, rộng chừng 15m, nằm ở thị trấn Nam Ban, huyện Lâm Hà, cách thành phố Đà Lạt 25km về hướng tây nam.


Từ trên đỉnh thác ở độ cao 35m nhìn xuống ai cũng muốn đến được chân thác - nơi có những khối đá lô nhô, những thảm thực vật xanh mượt và những hang động kỳ thú. Muốn xuống được nơi đó phải trải qua một đoạn đường “chinh phục”. Bước xuống hơn 150 bậc đá, mỗi bậc là một góc độ, như một cảnh quay chậm của dải lụa trắng rộng 40m cùng ta cuốn xuống thấp, vô tận, không dứt. Hơi nước cuộn lên màn khói, hư ảo mà lại như cầm nắm và cảm nhận được rất rõ. Đến chân thác, bám theo dây leo rừng, bước lên những tảng đá lô nhô ra ngoài mặt nước. Tạo hóa thật khéo sắp đặt, 7 – 8 “con voi” (tảng đá) khoác trên mình tấm “áo choàng” xanh mướt của những thảm cỏ trông như đàn voi đang chen nhau tắm suối. Ngồi trên “lưng voi”, dưới chân là dòng nước cuộn chảy qua các ngóc ngách đá, nhìn lên dòng thác - hiện lên trong mắt là một vẻ đẹp tuyệt vời.
Chiêm ngưỡng thác Voi từ nhiều góc độ mới thấy hết vẻ đẹp hoang sơ kỳ vĩ của nó, nhưng nhìn từ chân thác nhìn lên là vẻ đẹp hoàn hảo nhất. Nước tuôn xối xả qua sườn núi đá hoa cương ánh lên bảy sắc phản chiếu dưới ánh sáng xiên của mặt trời buổi sớm. Khói tỏa, sương bay như lạc vào miền thần tiên.
Những khối đá lô nhô nơi chân thác cũng tạo ra những hang động là nơi trú ngụ của những đàn dơi lớn, có hang sâu đến 50m với vách đá sừng sững, hang Gió vi vút sáo trời… phía sau lưng là dòng thác khổng lồ trút nước. Hơi nước, bụi nước từ dòng thác bay mù mịt, bao phủ khiến đi dưới thảm thực vật, hay đi trong hang đá, những giọt nước đọng trên lá cây ngọn cỏ cứ lộp bộp trên đầu làm ta có cảm giác mưa rừng suốt quanh năm. Dù đã được đầu tư xây dựng nhưng hành trình chinh phục chân thác cũng lắm gian nan. Vừa đi, lại vừa leo trèo, có khi phải leo lên một khối đá lớn, rồi đổ xuống phía bên kia tảng đá, tay bám vào bất cứ thứ gì có thể để làm điểm tựa. Nhưng chính vẻ đẹp nguyên sinh đó, trong không gian tĩnh mịch, giữa bốn bề là rừng cây, núi đá, tiếng thác đổ đã tạo nên điều kỳ thú, hấp dẫn.
Bên cạnh vẻ đẹp quyến rũ, thơ mộng, thác Voi từng là cứ địa cách mạng trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp - Mỹ. Mới được tôn tạo thành điểm tham quan du lịch trong những năm gần đây, song thác Voi nhanh chóng được công nhận là di tích văn hóa - lịch sử cấp quốc gia.
Trên đường khám phá Thác Voi, du khách ghé thăm các cơ sở ươm tơ nuôi tằm của người dân Nam Ban. Vào mùa Cà phê trổ bông, ta thấy trắng xoá cả một vạt đồi và hương thơm ngào ngạt của hoa cà phê.

>> Tour cà phê - Mùa hoa cà phê

Tuesday, September 20, 2011

URL Droplet - Kéo tập tin trên Internet về Dropbox của bạn


Bạn muốn tải một tập tin trên Internet về lưu trữ trong Dropbox của bạn? Thông thường bạn phải download tập tin xuống máy tính sau đó upload tập tin từ máy tính lên Dropbox một cách thủ công. Với URL Droplet, bạn sẽ không phải mất nhiều thời gian như thế, ứng dụng miễn phí này sẽ "kéo" trực tiếp tập tin trên Internet về Dropbox của bạn hoàn toàn tự động.

Để sử dụng tiện ích, đầu tiên bạn nhấp vào nút Login nằm ở dưới đám mây: 



Tiếp theo, nhập địa chỉ email và mật khẩu của bạn để đăng nhập vào tài khoản Dropbox. Nếu chưa có tài khoản, bạn có thể đăng ký ở ngay URL Droplet bằng cách nhấn thẻ Create an Account:

Nhấn Allow để cho phép URL Droplet truy cập vào tài khoản Dropbox của bạn:

Đến bước quan trọng nhất, bạn dán địa chỉ URL của tập tin muốn kéo về Dropbox vào ô Save URL Droplet. Hãy chắc chắn rằng liên kết dẫn trực tiếp đến tập tin, nếu không URL Droplet sẽ tải về một trang HTML. Nhấn Savesau khi nhập URL:

Một thông báo sẽ hiển thị bên dưới đám mây khi hoàn tất báo cho bạn biết tập tin đã "xếp hàng" thành công để được kéo về Dropbox. Trong một thời gian rất ngắn, tuỳ vào dung lượng, tập tin sẽ hiện diện trong tài khoản Dropbox của bạn.

Điều quan trọng nhất của phương pháp này là bạn phải có URL liên kết trực tiếp đến tập tin, chẳng hạn nếu bạn cần kéo một tập tin từ MediaFire, bạn không copy URL trên thanh địa chỉ mà hãy nhấn phải chuột vào dòng chữClick here to start download from MediaFire rồi chọn Copy Link Location (lệnh trong Mozilla Firefox phiên bản tiếng Anh, các trình duyệt khác thực hiện tương tự) để dán vào vào URL Droplet:

Bản quyền bài viết

Kí Sự Yunan : Thúc Hà Shuhe

Một trong những điều thú vị nhất của đi bụi chính là "được quyền lang thang" bao lâu cũng được, nơi nào cũng được, và chẳng có tour guide nào hối thúc bạn cả. Chúng tôi đã đi như thế, nhởn nha trong ánh nắng chiều nơi cổ trấn, có những ngõ vắng quanh co nhỏ hẹp. Thế đấy, Shuhe (Thúc Hà) bỗng chốc khoác một nét đẹp xưa cũ đầy quyến rũ của thời gian...





Rời những con đường rộng, chị em tôi rẽ sang một lối quanh co vắng người. Đi ngang một quán cofe nhỏ, dường như nó chưa tỉnh giấc, vẫn đang say nồng dù mặt trời đã đứng bóng. Tôi tò mò ghé mắt nghía xem thì thấy quán cofe này thật lạ, nó như một căn hầm vì thấp hơn mặt đường ấy. Sau đó, chị em tôi đi qua một cây cầu đá, trên cầu có vài người nài ngựa vẫn gạ chúng tôi làm "đại hiệp", tiếc là chúng tôi không có nhu cầu. Sang bên kia cầu, thấy bóng dáng 2 cụ người Naxi đang xem tivi, trên vai vẫn là 2 cái gùi quen thuộc.
Ngõ vắng quanh co 




2 cụ già người Naxi đang xem tivi ké




Xem chán, rồi 2 cụ bỏ đi, tiếp tục một ngày làm việc của mình





Trên chiếc cầu đá kia, có đôi tình nhân đang chụp ảnh cưới, nhưng chúng tôi chỉ chú ý đến cái "tửu điếm" cũ kỹ này thôi, nó thật nổi bật dưới nền trời trong xanh của Shuhe





Chúng tôi không qua cầu nữa, rẽ sang trái thôi, có một cái chợ nhỏ, vắng khách và một người Naxi đang ngồi dưới ánh nắng đong đếm công sức của mình





Tiếp tục đi đến một ngã ba, chúng tôi lại rẽ trái và bắt đầu phát hiện những bất ngờ thú vị





Luống hoa cải vàng đầu tiên ở Shuhe đã làm chúng tôi dừng chân đôi chút








Với ai đó, mùa hoa cải vàng đã trở nên bình thường rồi, nhưng với bà chị tôi, đó là một mong muốn chưa được thực hiện.














Không phải những thảo nguyên đầy hoa cải như chúng tôi vẫn thấy trên google, mà chỉ là những luống cải nhỏ thôi. Nhưng với những kẻ nửa mùa như chúng tôi, thế là đủ!





Rời vườn hoa cải, chúng tôi tiếp tục lang thang Shuhe, rảo bước trong vô định, ánh nắng chiều chốc chốc vẫn len lỏi vào từng con ngõ vắng tênh…








Rời cuộc sống tất bật, những âu lo đời thường để thả lòng mình thong dong theo con đường lát đá, để hóng cái nắng, cái gió và hơi thở cuộc sống – tất cả những điều này không phải lúc nào cũng làm được. Vậy nên, chúng tôi phải trân quý và cố gắng nhớ lấy khung trời bình yên này.




Điểm tô thêm một chút đỏ





Những con đường nhỏ, hẹp, mà có lẽ chỉ có những ai đi bộ mới có thể mò vào tận đây mà thôi. Thật lạ là chẳng thấy bóng dáng người nào cả, chắc chắn chúng tôi là những vị khách duy nhất phá bĩnh bầu không khí yên ắng này bằng những bước chân.





Hoàn toàn không có ai ở đây







Bà chị tôi cũng trở nên im lặng lạ thường, không thắc mắc mình đang đi đâu nữa. Thấy tôi quay đầu rẽ hướng khác, chị ta mới bật thành tiếng bảo tôi đi tiếp nữa đi. Ừ thì tôi đi tiếp vậy.




Nếu bầu trời thâm u hơn một tí, màu sắc kiểu như cái phim “chạng vạng” ấy thì chắc còn thú vị hơn. Tôi tưởng tượng được cả ánh đèn lồng thấp thoáng trong khung trời như thế! Quay sang tính nói với bà chị, nhưng bà chị tôi đã đi đâu mất, chắc có lẽ rẽ sang hướng nào rồi.




Lần này, tôi nghe thấy tiếng bước chân của riêng mình, vừa đi tìm bà chị vừa nghĩ đến thêm hình ảnh những ngõ vắng Shuhe chìm trong mưa. Ừ, mưa thì đường sẽ trở nên trơn trượt, những khối đất ươn ướt, nhão ra, tầm nhìn sẽ mù mờ một chút nhưng lại có gì man mác lắm khi thấy ánh đèn le lói qua song cửa của một gia đình nơi đất khách… À, rõ là hão huyền, ngày còn chưa tắt mà!




Phố yên ắng đến nỗi thèm thêm vài bước chân đi cùng. Nhưng vẫn là tiếng dép kẻ lữ hành xua đi xoèn xoẹt trên nền đá. Ngó vào nhà kia, vẫn thấy vắng tênh, nửa muốn vào, nửa muốn không, rồi quyết định không vào, đơn giản đó chẳng phải nơi mà kẻ lữ khách này thuộc về!




Rẽ qua 2 con đường nhỏ nữa thì tôi bắt đầu nghe thấy những bước chân “khác mình”, dấu hiệu của con người! Tự dưng lúc này lại nhớ đến một đoạn văn đọc được ở đâu đó nói rằng: “Điều con người cần nhất không phải đất đai, nhà cửa, tiền tài, mà điều con người cần nhất chính là con người”… Tôi bước nhanh qua những hàng ngô vàng, những quả thông to treo lủng lẳng…








Và cứ đi theo tiếng bước chân “khác mình” sẽ tìm đến được thôi, “điều con người cần nhất” ấy là đây!







Rồi một con đường mới lại mở ra, thôi thúc bước chân kẻ lữ hành phải đi tiếp




Tôi gặp bà chị ở cuối con đường này, đúng là những con người không hề sợ lạc. Hoặc mọi con đường ở đây đều giao nhau ở đâu đó, hoặc đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà Shuhe đã dành tặng cho những kẻ “ngoan ngoãn” dò dẫm theo nó?! Dù là gì cũng được, vì chúng tôi biết rằng, mình sẽ luôn tìm thấy những điều bất ngờ phía trước, cổ trấn Shuhe chứa đựng nhiều thứ bất ngờ hơn chúng tôi tưởng...

Thọ Bùi  YM

Thưởng thức rượu cần Tây Nguyên

Bạn đã bao giờ uống rượu cần Tây Nguyên chưa? Và đặc biệt, khi nào bạn ngất ngây trong men rượu cần thì khi đó bạn mới hiểu rượu cần Tây Nguyên đặc biệt thế nào.

Rượu cần hiện nay được xem là thức uống “đặc sản” của đồng bào Tây Nguyên. Trong bất cứ lễ, tết nào, đồng bào Tây Nguyên cũng đều có nghi thức uống rượu cần. Rượu cần là một thức uống không thể thiếu được trong các lễ hội cũng như dùng để tiếp đãi khách quý. Bởi theo quan niệm tâm linh cho rằng, rượu của họ là do Giàng (trời) bày cho cách làm, mỗi khi cúng Giàng hoặc tế lễ thần linh phải có rượu cần thì lời cầu nguyện mới linh nghiệm.

Ðể có được ché  rượu cần thơm ngon phải thực hiện qua nhiều công đoạn như chuẩn bị men, vò sành, vật liệu làm rượu... Nhiều dân tộc Tây Nguyên làm rượu bằng cách dùng nếp cẩm hoặc nếp trắng nấu thành xôi, phơi bằng nong cho nguội rồi trộn men vào cho ủ kín. Men rượu làm bằng củ riềng, rễ cam thảo và củ cây chít, phơi khô – sau đó đem giã nhuyễn thành bột đem trộn với gạo. Cho một ít nước vào rồi nắm lại thành một nắm lớn bằng cái bát (chén), ủ cho đến khi lên mốc trắng là được. Khi đã lên men, trộn thêm trấu để sau này dùng cần hút dễ hơn. Tất cả cho vào ché đựng rượu theo nguyên tắc xếp lớp, cứ một lớp nguyên liệu lại một lớp trấu. Sau cùng người ta bịt miệng ché bằng lá chuối khô. Rượu ủ ba ngày là có thể dùng được, tuy nhiên ủ càng lâu rượu càng có độ nồng cao và càng thêm đậm đà. Việc trộn trấu đòi hỏi cũng cần có tay nghề vì trấu có tác dụng khi cắm cần vào ché rượu, cần rượu không bị tắc. Rượu ngon là loại rượu có màu vàng đục như mật, khi rót ra dòng chảy không bị đứt đoạn, sờ vào thấy hơi dính, có mùi thơm ngây ngất, cay nồng xen lẫn với vị ngọt rất đặc trưng.

 
Tây Nguyên đi vào các buôn làng hầu như nhà nào cũng có vài ché rượu cần để đãi khách đến. Khi uống rượu, chủ nhà đem ché ra mở nắp bỏ lớp lá đậy trên miệng, đổ đầy nước, để chừng nữa giờ đồng hồ cho rượu ngấm. Sau đó chủ nhà nếm trước một ngụm nhỏ xem thử rượu đạt chất lượng chưa rồi nâng cần trao cho khách. Vì rượu cần uống không rót ra ly nên khi uống người Tây Nguyên cũng có cách để biết ai có uống rượu khi cầm cần hút bằng cách ai uống xong một hơi thì rót vào đó một ca nước, người tiếp theo uống mà rót vào ca nước như vậy bị dư ra nghĩa là người trước đó uống chưa đủ lượng rượu của mình.

Ngoài ra để tính công bằng về lượng rượu cho mỗi người, còn có thể dùng một cành cây gác ngang miệng ché, có nhánh cắm xuống mặt nước một đoạn chừng một phân. Khi người uống hút rượu, mực nước thấp xuống, đến đoạn đầu nhánh cây là đủ phần mình. Người Tây nguyên mời rượu tinh tế, dù cho bạn có tửu lượng kém đến đâu cũng không thể từ chối uống một hơi, nhất là khi gia chủ đã cầm sẵn ca nước trong tay, mắt nhìn khách chân thành và tha thiết.

Rượu cần rất dễ uống, có vị ngọt ngọt nhưng cái say của nó không giống cái say của bất cứ loại rượu bia nào. Chất men thơm nồng làm cho người uống lâng lâng ngay ngất, và kỳ lạ là dẫu say nhưng vẫn cứ uống được mãi đến vô tư. Uống rượu cần không chỉ là thưởng thức rượu mà còn thể hiện văn hóa giao tiếp của mỗi người với nhau khi ngồi xung quanh ché rượu.
Girls Generation - Korean